Những cô cậu học sinh đang tuổi dậy thì. Họ đang ở trong xe với âm nhạc rất nhẹ nhàng giúp họ thư giãn cho đến khi chìm vào giấc ngủ. Những giai điệu ngọt ngào của tiếng piano lấp đầy sự im lặng, Paula nắm tay Sarah lái xe về phía những ngôi nhà triệu đô trong biệt thự của mình. Anh lúc nào cũng thở dài, anh không muốn xa Sarah, vẫn còn rất sớm. Tôi muốn dành nhiều thời gian hơn với cô ấy, dù chỉ là 5 phút. Một lần nữa họ bước vào những ngôi nhà sang trọng của triệu phú với những tác phẩm điêu khắc bằng gốm tuyệt đẹp. Paula lái xe chậm nhất có thể, Sarah luôn tự hỏi tại sao. Cả hai cùng thở dài khi Paula đậu xe bên ngoài nhà Sarah. Họ đứng nhìn nhau, Sarah lạc mất mình trong đôi mắt xanh to tròn của người bạn đời. Từ đôi môi mỏng, đỏ mọng, có đường nét và cong đẹp của cô ấy… -Mời em đến nhà nhé? – Paula mỉm cười như một cô gái ngây thơ. -Bạn có muốn đến không? -Nếu nó hoạt động… -Đỗ xe trong gara. – Đáng lẽ tối qua tôi phải đậu xe ở đó khi chúng tôi bị ướt – Anh mỉm cười. -Em biết, nhưng em muốn bị ướt và nhìn thấy anh ướt – Sarah đỏ mặt.Paula nở nụ cười tinh nghịch nhất khi mời Sarah xuống xe. Khi bước vào họ thấy ông Mini đang ngủ rất uể oải trên ghế sofa. Sarah mỉm cười và ôm anh vào lòng. – Mini nhỏ… Anh nhớ em lắm em yêu – Anh mỉm cười. <<Người phụ nữ này đôi khi nới lỏng những chiếc ốc vít trong đầu mình>> Paula mỉm cười đạo đức giả với con mèo khi cô ngồi trên ghế dài.

Những cô cậu học sinh đang tuổi dậy thì