Đi công tác phải ở chung phòng với tên sếp biến thái. Tôi nhẹ nhàng hỏi mẹ. “Mẹ ơi, con muốn xuống biển tận hưởng sóng biển, sao mẹ không đi cùng?” “Không, con sợ và con sẽ bị ướt mất” “Mẹ ơi, mẹ đã đi cả một chặng đường dài đến tận bãi biển mà không muốn tắm biển. Sao thế? Mẹ sẽ không có nhiều cơ hội như thế này để đến thăm bãi biển đâu. Mẹ ơi! Sẽ không có chuyện gì đâu, con sẽ ôm mẹ, đừng lo lắng và ra biển tận hưởng cuộc sống. Mẹ thấy mọi người từ những nơi xa xôi đến đây mà mẹ lại không vào và muốn đứng ngoài.” “Không làm ơn, con sợ nước và con cũng có thể bị ướt nữa.” “Thôi nào mẹ. Ra biển tận hưởng cuộc sống đi. Mẹ thấy nơi này lãng mạn thế nào không?”, nói vậy tôi đã ép mẹ xuống biển. Cô ấy không muốn nhưng trong thâm tâm cô ấy cũng thích thú và đã đến. Cô ấy nhấc chiếc sari của mình lên và nhét vào eo. Đôi chân cô ấy lộ ra đến đầu gối. Tôi bước xuống biển. Mẹ đang ôm eo tôi bằng cánh tay vòng qua eo. Không biết rằng cô ấy đang đứng rất gần tôi.

Đi công tác phải ở chung phòng với tên sếp biến thái